Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2014

GIÁO SƯ ARSENE WENGER - PHẦN 3 - CHẶNG ĐƯỜNG THÀNH CÔNG

Chặng đường nhiều thành công và cũng lắm thất bại từ năm 1996-2005:


Cuối mùa bóng đầu tiên 1996-1997 mà Wenger tới nửa chừng, Arsenal mất vị trí thứ hai ở Premiership kèm một suất dự Champions League do kém Newcastle về hiệu số bàn thắng-bại. Ngoại trừ mùa giải đó, Arsenal đã liên tục có mặt trong hai vị trí đầu ở cả 8 mùa giải kế tiếp.

Trong mùa 1997-1998, mùa bóng trọn vẹn đầu tiên của mình ở Highbury, Wenger đã cùng các cầu thủ giành cú đúp: Vô địch Premier League và Cúp FA.

Đặc biệt, ở trận chung kết Cúp FA, Arsenal đã trả được món nơ bị Newcastle qua mặt ở giải vô địch mùa bóng trước đó.

Mùa bóng 1998-1999, Arsenal bị M.U vượt qua chỉ với 1 điểm mong manh. Sự ra đi của Anelka khiến Arsenal lao đao mất nửa đầu mùa bóng 1999-2000 nhưng 8 trận thắng liên tiếp đã giúp họ vươn từ vị trí thứ tư (vào mùa Đông) lên vị trí thứ hai khi giải vô địch quốc gia kết thúc.

Mùa hè năm 2000, khi Pháp đoạt chức vô địch châu Âu, thêm 2 cầu thủ nữa bỏ sang Tây Ban Nha. Đó là Petit và Overmars, những người đã cùng tới Arsenal 3 mùa bóng trước. Họ cùng sang Barcelona với tổng số tiền chuyển nhượng 26 triệu bảng. Vụ này một lần nữa khẳng định Wenger là nhà đầu tư đại tài nhưng đội bóng của ông lại thêm một lần xáo trộn. Vì thế, 2001 là năm thứ ba liên tiếp Arsenal chịu xếp sau M.U ở giải trong nước. Mùa đó, Wenger cũng dẫn dắt Arsenal tới chung kết Cúp FA. Đối thủ ở chung kết là Liverpool của người bạn cũ Gerard Houllier. Arsenal vượt lên bằng bàn thắng của Ljungberg nhưng đã bị Liverpool lội ngược dòng với 2 bàn của Owen chỉ trong chưa đầy 10 phút cuối.


Trong 2 năm đầu dự Champions League, ban lãnh đạo Arsenal quyết định tối đa hóa doanh thu bằng cách chơi bóng ở sân Wembley có sức chứa gần gấp đôi sân nhà Highbury vì vì thế có gần 70.000 cổ động viên Arsenal có cơ hội vào sân. Nhưng có vẻ điều đó đã phản tác dụng khi Arsenal có “thói quen” hòa ở các trận đấu cần phải thắng. Cả 2 lần họ đều không vượt qua vòng bảng thứ nhất Champions League.


“Arsenal đã tồn tại 120 năm. Người Anh ủng hộ câu lạc bộ của họ ngay trong từng lời nói. Sự trung thành có ý nghĩa nhất trong bóng đá Anh. Công chúng không bao giờ huýt sáo hoặc tấn công cầu thủ của họ. Câu lạc bộ là tình yêu cho đến trọn đời và là chủ đề trò chuyện hàng ngày của các cổ động viên. Khi đội bóng của tôi thua, tôi không thể không nghĩ đến nỗi buồn mà chúng tôi tạo ra cho quá nhiều gia đình”.

Sau khi rời khỏi Champions League mùa giải 1999-2000, Arsenal xuống chơi ở Cúp UEFA và đã tiến vào đến chung kết gặp Galatasaray. Lần này, các cầu thủ Arsenal bị “cóng” bởi bầu không khí hăm dọa bao trùm sân vận động mà các cổ động viên Thổ Nhĩ Kỳ tạo ra. Trận đấu phải phân định ở loạt sút luân lưu và phần thắng thuộc về Galatasaray với tỷ số 4-1.

Mùa thu 2000, Arsenal quyết định trở về sân nhà Highbury để chơi các trận ở Champions League. Họ lọt vào đến tứ kết gặp Valencia. Sau trận thắng 2-1 trên sân nhà ở lượt đi, “Các Pháo thủ” thua 0-1 ở lượt về và bị loại vì luật bàn thắng trên sân đối phương.

Tính đến đầu mùa bóng 2001-2002, Wenger và Arsenal đã không đoạt danh hiệu nào trong 3 năm trừ một chiếc Siêu Cúp Anh. Đã thế, cầu thủ quan trọng nhất là Vieira còn bị Real Madrid, Juventus và cả M.U nhòm ngó. Wenger đã mạnh dạn trao băng đội trưởng cho tiền vệ này để “trói” anh bằng trách nhiệm và cũng “nghiến răng” chi một khoản lớn để mua hậu vệ Sol Campbell. Arsenal một lần nữa giành cú đúp ở trong nước (vô địch Premiership và Cúp FA) dù thất bại ở Champions League.

Mùa bóng 2003-2004 là đỉnh cao của Arsenal dưới thời Wenger. Họ bất bại trong cả mùa giải Premier League (38 trận), thành tích mà trong lịch sử mới chỉ có Burnley làm được ở mùa bóng 1920-1921 (nhưng chỉ đá có 30 trận). Thành tích này góp phần đưa tổng số trận bất bại của Arsenal ở giải vô địch quốc gia lên con số kỷ lục 49 (vắt qua 3 mùa bóng).

Wenger đã trở thành huấn luyện viên thành công nhất trong lịch sử Arsenal với cả thảy 11 danh hiệu: 3 chức Vô địch quốc gia, 3 Cúp FA, 4 Siêu cúp Anh. Thế nhưng, Wenger vẫn chưa có duyên ở đấu trường Champions League. Không ít mùa bóng Arsenal được xem là ứng cử viên cho ngôi vô địch nhưng rồi đều không thành công. Đó là trăn trở lớn nhất của Wenger.

Đến thời điểm này Arsenal đang là một đội bóng mạnh nhất nhì châu Âu nhưng sân vận động họ đang sở hữu lại quá nhỏ bé so với tầm vóc của họ. Nhu cầu của khán giả vào sân xem họ đá lớn hơn rất nhiều so với sức chứa 38000 chỗ ngồi của sân Highbury. Wenger đã thuyết phục ban lãnh đạo đội bóng xây sân vận động mới. Với những đóng góp to lớn của mình, tiếng nói ông có ảnh hưởng mạnh mẽ đến ban lãnh đạo câu lạc bộ.

Tháng 2/2004, sân vận động mới chính thức được khởi công. Sân có cái tên mang tính chất thương mại – Emirates Stadium. Sở dĩ có cái tên này là Arsenal sẽ có một khoản thu không nhỏ sau khi ký kết hợp đồng với hãng hàng không nổi tiếng Ả Rập, hãng Fly Emirates. Sức chứa của nó lên đến 60000 chỗ ngồi. Là sân vận động hiện đại nhất nước Anh. Tổng số tiền đầu tư cho dự án là 390 triệu bảng Anh. Với số tiền lớn đến như vậy, về ngắn hạn đang là cho câu lạc bộ chìm trong nợ nần chồng chất, nhưng về dài hạn thì làm doanh thu cua câu lạc bộ tăng lên rất đáng kể. Đó cũng là lý do kể từ mùa giải 2005-2006 tới nay Arsenal gặp rất nhiều khó khăn trong việc chinh phục các danh hiệu.


Sưu tầm.
Đề tài tiểu luận: Nguyễn Lê Kỳ Anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét